Wednesday, September 12, 2007

Tôi về Hà Nội

Bốn mươi năm trở về Hà-Nội
Phố phường xưa thay đổi biết bao
Người thì gồng gánh bán rao
Kẻ thời xe đẩy xôn xao suốt ngày
Hồ Hoàn Kiếm nơi đây cảnh đẹp
Nay tôi nhìn thấy hẹp làm sao
Chỉ đi vài bước thấp cao
Là ta đi đã gần bao hết hồ
Trong trí nhớ ngây thơ khi trước
Từ hàng ngang đếm bước mà đi
Đi hoài chẳng tới tràng thi
Mà nay không thấy có gì là xa
Còn nhiều nữa căn nhà tôi ở
Vẫn như xưa chẳng có hề thay
Tường vôi cửa sổ tới nay
Vẫn mầu sơn cũ không sai chút nào
Cột đồng hồ năm nào ngạo nghễ
Trước nhà tôi không thể nào quên
Thì nay đã xóa mất tên
Xây cầu thay thế bên trên sông hồng
Tôi bỗng nhớ bờ đê Yên Phụ
Năm cửa ô rêu phủ mây che
Nơi đây giờ đã vắng hoe
Đường ôi chật hẹp mái che cũ rồi
Rồi nhớ nhất một hồi trống dục
Đám học sinh lục đục ra về
Chen nhau ra trước sân
Lấy xe đạp cũ lè phè dạo chơi
Hồ Trúc Bạch người ngồi câu cá
Dọc Cổ Ngư đường xá thênh thang
Đạp xe ca hát nghênh ngang
Ghé vào "Bé tí" đồ sơn ăn hàng
Còn vui thú nào bằng lúc
Tuổi ngây thơ tuổi trẻ dễ thương
Giờ già nhớ lại vấn vương
Tuổi thơ khi trước nay nhường cho ai

Tiên Giang

No comments: